Câu chuyện của Viên Đường

Kể cho ad nghe chuyện này dễ cưng lắm nè. Hai thằng bạn ngồi kế bên t á, suốt ngày ôm ấp sờ mó nhau. Kì lạ là hôm nay không thấy tụi nó hành động gì hết, t quay qua hỏi thằng công nay không ôm vợ hả. Cái bạn công quay sông ôm eo, xoa lưng bạn thụ.

Cả 2 đứa con gái bàn t ồ à hết lên. Bạn thụ ngại hay sao ý mắng bạn công là thằng điên, đừng đụng vào người tao. Thế là bạn công ngồi im lặng cả buổi, không nói gì với bạn thụ hết. Tới tiết văn, bạn thụ lười viết bảo bạn công chép bài hộ. Bạn công bơ luôn, hỏi gì cũng không trả lời. Chỉ bảo giận rồi, đừng làm phiền người ta học. Bạn thụ kéo bắp tay bạn công rồi cắn 1 cái thật mạnh làm bạn công la lên.

Sau đó ném ra một câu tỉnh bơ “ngố, mau chép bài đi. Giận nữa là nghỉ chơi luôn đấy”. Ta bảo bạn công kêu giận nhưng cuối cùng vẫn cắm cúi chép bài cho bạn thụ. Ôi cái số thê nô.

À mà t quên kể chuyện biến thái của 2đứa nó. Bạn công mỗi lần chọc ghẹo bạn thụ là có thói qen đánh vào chỗ ấy lắm nhé. Bạn thụ chỉ biết cắn người thôi:3 Bữa bạn công còn khoe “cả cái bàn này mông vợ t to nhất” xong tiện thể thả dê bóp mông bạn thụ -.-

Hu... hu... Hẻm ai nói gì làm tui tủi thân quá ໒( •́ ~ •̀ )७